Chẳng cần phải đến ngày gia đình tôi mới bắt đầu nghĩ về gia đình hay yêu quý gia đình mình. Đối với tôi gia đình luôn là điểm tựa vững chắc, là nơi chốn để tôi quay về, là nơi tôi có thể tựa vào mỗi khi mệt mỏi chán chường.
Giờ đây tôi vừa có gia đình nhỏ vừa có gia đình lớn. Hạnh phúc biết bao, tôi đã từng nghĩ rằng mình may mắn hạnh phúc hơn biết bao nhiêu người ngoài kia vì có gia đình để yêu thương và được gia đình yêu thương dang vòng tay nâng đỡ tôi, chào đón tôi.
Đối với gia đình lớn tôi có mẹ và các chị em tôi, họ là ruột thịt của tôi nên dù tôi có làm sai gì thì luôn bỏ qua cho nhau, dù có giận hờn thì cũng mau chóng quên đi. Hay khi tôi vấp ngã họ luôn đỡ tôi dạy dang vòng tay ấm áp chào đón tôi trở về. Tôi nhớ ngày xưa đi học xa nhà, mỗi lần được gọi điện về nhà là tôi rất xúc động( ngày đó điện thoại chưa phổ biến như bây giờ, phải gọi bằng điện thoại công cộng). Mỗi lần như thế ba mẹ, chị và các em tranh nhau nói trong điện thoại, hỏi thăm tôi thế nào ?ăn uống ra sao? có khỏe không? bạn bè có đối xử tốt không? sống có quen không?…và họ hỏi nhiều đến nỗi tôi không thể trả lời hết được. Một phần cũng là vì tôi sợ tốn tiền điện thoại nữa ^_^. Lại nhớ ngày đó, mỗi khi có ai từ quê vào Sài Gòn là mẹ lại gói ít quà để gởi vào cho tôi. Nhận được quà của gia đình ở quê tôi cảm thấy ấm áp lắm, và tôi đã không còn tủi thân nữa. Đó là nhờ những tình yêu thương mà gia đình đã gởi vào cho tôi- đứa con gái bé bỏng của họ lần đầu tiên trong đời phải sống xa nhà xa vòng tay ba mẹ.
Giờ đây dù đã có gia đình riêng của mình nhưng gia đình lớn đó vẫn luôn bên cạnh tôi động viên tôi, khi tôi có mâu thuẫn với chồng mình, hay khó khăn trong cuộc sống cả nhà lại an ủi tôi động viên tôi.
Hạnh phúc lắm!
Mẹ tôi thích nhất là con cái quây quần sống bên bà, để mẹ không cảm thấy buồn và cô đơn mỗi tuần chúng tôi đều tụ tập về nhà với mẹ, đôi khi chỉ là ngồi chơi nói chuyện, có khi chúng tôi lại tụ tập nấu bữa cơm gia đình. Ở đó luôn có những tiếng cười nói vui vẻ. và ở đó có nụ cười ấm áp hạnh phúc của mẹ. Tôi hiểu và trân trọng những giây phút mà cả nhà quây quần bên nhau. Người ta bảo khi con người ta càng lớn lên thì khoảng thì gian dành cho nhau càng ít đi, đều đó không sai nên tôi cố gắng để gia đình mình được ở bên nhau nhiều hơn.
Lại nói về gia đình nhà chồng. Một mái nhà nhỏ có ba mẹ chồng và 2 em trai, 1 người em đã có gia đình và còn 1 em út. Tôi nghĩ mình quả là may mắn khi được về làm dâu của ba mẹ, tôi được yêu thương như con gái trong nhà, phải chăng vì ba mẹ không có con gái? Tôi không rõ nữa nhưng tôi cảm nhận được tình cảm mà ba mẹ chồng và em chồng dành cho mình. Từ lúc bắt đầu về làm dâu, ban đầu tôi cũng chưa hiểu rõ nên cũng khá lúng túng và luôn giữ khoảng cách nhất định vì những cái ý nghĩ mình chỉ là con dâu. Nhưng rồi bằng tình yêu thương mà cả gia đình nhà chồng dành cho tôi đã làm xiêu lòng tôi, tôi đã không còn giữ khoảng cách của mình, tôi yêu thương gia đình nhà chồng như chính gia đình của mình. Mỗi năm cả nhà chồng chỉ tụ tập đầy đủ cũng chỉ khoảng 2 lần vì các em đều đi làm ăn xa. Nhưng những lần như thế gia đình luôn có những bữa cơm thân mật vui vẻ, chị em dâu chúng tôi cũng rất hòa nhã và thân thiện. Giữa mẹ chồng và con dâu cũng chưa từng có xích mích mâu thuẫn giận hờn gì, nếu có cũng chỉ thoáng qua rồi hết, tôi nghĩ vậy và tôi cho rằng đó được gọi là Gia Đình. Tôi thật hạnh phúc và may mắn.
Gia đình nhỏ của tôi. Lại nói về cái sự may mắn, tôi nghĩ kiếp trước mình ăn ở chắc không đến nỗi nào nên kiếp này tôi gặp được một người chồng hết mực yêu thương tôi. Sau khi bầm dập với những cuộc tình chẳng đến đâu tôi bất ngờ gặp anh, và chỉ trong 3 tháng chúng tôi đính hôn- Đó phải chăng là duyên phận. Giờ đây gia đình nhỏ luôn đầy ắp tiếng cười, cũng có những lần cãi vã nhưng không to tiếng, cũng có những lần giận hờn nhưng nó như gia vị của cuộc sống. Khi mà tôi mệt mỏi với công việc, khi mà tôi gặp nhiều chuyện đau buồn chồng và con gái luôn ở bên cạnh. Họ nắm chặt tay tôi, lau những giọt nước mắt cho tôi, và sẵn sàng làm chỗ dựa vững chắc nhất cho tôi.
Tôi hiểu rằng cuộc sống luôn biến đổi xoay vần không theo một quy luật nào cả, nhưng có những giá trị không bao giờ thay đổi được. Gia Đình 2 tiếng gọi thiêng liêng cao quý bao hàm nhiều ý nghĩa, chứa đựng tất cả những tình yêu thương. Ai cũng có gia đình của mình cả, hãy trân trọng nó nhé, đừng chỉ vì những bộn bề cuộc sống mà để nó cuốn bạn đi quên mất những giá trị của tình thân. Bởi vì khi cả thế giới này có không xem bạn ra gì thì đối với gia đình bạn là cả thế giới đấy.
Nhân ngày Gia Đình Việt Nam, chúc cho tất cả các bạn, các mẹ có được những ngày ấm áp đầy tình yêu thương bên gia đình của mình, hãy cùng nhau trân trọng nó nhé. Hai tiếng thiêng liêng- vang tiếng Gia Đình.