Đi ngược với sự phát triển của các biện pháp bảo vệ an toàn khi quan hệ tình dục, bệnh giang mai không hề thuyên giảm mà ngày càng tăng chóng mặt. Ban đầu bệnh có thể xuất hiện ngay ở miệng, nhưng ít chị em nhận ra đó là giang mai.
Bệnh giang mai ở miệng là gì?
Trong giai đoạn đầu nhiễm bệnh, giang mai có thể là những vết loét xuất hiện ở môi, đầu lưỡi, nướu hay phía sau trong miệng gần amidan.
Khởi đầu, các vết loét này chỉ là những mảng nhỏ màu đỏ. Nhưng sau đó chúng loét nặng và mang màu vàng hoặc thậm chí là xám.
Những vết loét rất dễ lây lan và đôi khi không gây đau đớn. Chúng có thể lặn dần kể cả khi không được điều trị. Dù vậy bạn vẫn còn vi khuẩn giang mai trong cơ thể và có thể lây nhiễm sang người khác qua những nụ hôn.
Giang mai là một tình trạng nhiễm khuẩn dễ điều trị ở giai đoạn đầu. Nhưng nếu không trị, giang mai có thể gây tổn thương lâu dài đến tim và não. Do đó, chị em nên lưu ý những đặc điểm nhận biết của giang mai ở miệng để chữa trị dứt điểm càng sớm càng tốt.
Nguyên nhân gây bệnh giang mai ở miệng
Giang mai là một căn bệnh lây nhiễm qua đường tình dục do xoắn khuẩn Treponema pallidum gây ra. Nó có thể xâm nhập vào cơ thể thông qua những vết cắt hoặc vết loét ở niêm mạc miệng, âm đạo, dương vật, hậu môn.
Giang mai cũng có thể lây lan qua tiếp xúc gần, chẳng hạn hôn môi hoặc quan hệ đường miệng. Tuy nhiên, nó không lây qua việc sử dụng chung bát đũa hay uống chung ly. Bạn cũng không bị nhiễm giang mai nếu ngồi chung bệ bồn cầu, dùng chung hồ bơi công cộng hay bồ tắm, mặc chung quần áo hoặc cùng đụng chạm lên các đồ vật.
HIV có thể lây qua các vết loét giang mai. Do đó bị giang mai cũng đồng nghĩa bạn đứng trước nguy cơ nhiễm HIV.
Triệu chứng của bệnh giang mai ở miệng
Giang mai ở miệng có thể khó phân biệt, vì nhìn bên ngoài nó giống như những căn bệnh khác, chẳng hạn nhiệt miệng. Bên cạnh đó, vết loét không phải lúc nào cũng đau nên bác sĩ cần làm xét nghiệm máu để xác định đó có phải là giang mai hay không.
Các triệu chứng của giang mai cũng khác nhau tùy theo từng giai đoạn. Không phải ai cũng xuất hiện các triệu chứng khớp theo trình tự này.
♦ Giai đoạn đầu: Các vết loét nằm ở bên trong miệng, hoặc trên môi, lưỡi. Đôi khi miệng chỉ xuất hiện một vết loét duy nhất, thường là 3 tuần sau khi nhiễm bệnh. Tuy nhiên, nó cũng có thể xuất hiện rất sớm chỉ 10 ngày sau khi nhiễm khuẩn, hoặc rất trễ tận 90 ngày sau khi nhiễm khuẩn mới có triệu chứng.
Vết loét tròn, cứng, có thể không đau. Nếu không điều trị, nó có thể tự lành trong khoảng 1 tháng nhưng vi khuẩn vẫn còn đó và du nhập vào đường máu khiến giang mai bước sang giai đoạn 2.
♦ Giai đoạn 2: Lúc này đã là 2 hoặc 8 tuần sau giai đoạn một. Mẹ có thể bị phát ban đỏ ở lòng bàn tay và lòng bàn chân, hoặc trên thân mình, không ngứa. Những nốt phát ban có thể đóng vảy hoặc phẳng mịn, dễ gây nhầm lẫn với các bệnh khác nên việc chẩn đoán sơ sài bằng mắt thường đôi khi không chính xác.
Nặng hơn một chút, mẹ có thể bị sốt, hạch bạch huyết bị sưng. Vết loét ở nướu và lưỡi ngày càng lan rộng kèm đau họng, đau đầu, sụt cân do chán ăn, mệt mỏi, đau cơ bắp và xương khớp.
Giai đoạn 2, da xuất hiện nhiều tổn thương đóng vảy. Ảnh minh họa: pharmaceutical-journal
♦ Giai đoạn tiềm ẩn: Giang mai tồn tại nhưng không xuất hiện triệu chứng trong cơ thể suốt nhiều năm trời, có thể lên tới 10-20 năm trước khi bạn nhận ra những biến chuyển tệ hại nhất. Lúc này giang mai đã bước sang giai đoạn 3.
♦ Giai đoạn 3: Xuất hiện nhiều vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe, các cơ quan từ não đến gan, xương đều suy yếu. Có dấu hiệu của giang mai thần kinh. Lúc này bệnh nhân sa sút trí tuệ, có thể bị mù, liệt, mất cảm giác, thậm chí điên loạn hoặc tử vong.
Điều trị bệnh giang mai ở miệng
Giang mai ở miệng khá dễ điều trị ở giai đoạn đầu với thuốc kháng sinh penicillin G. Chỉ một mũi kháng sinh cho bệnh nhân mắc giang mai ở giai đoạn 1 và 2 là đủ.
Tuy nhiên sang giai đoạn 3 hoặc bệnh nhiễm từ lúc nào không thể xác định, thì sẽ cần nhiều mũi kháng sinh để đẩy lùi bệnh.
Nếu mẹ dị ứng với penicillin thì bác sĩ có thể dùng doxycycline hoặc tetracycline thay thế.
Trong vòng 24 giờ sau khi được tiêm liều thuốc đầu tiên, mẹ có thể bị sốc phản ứng Jarisch-Herxheimer. Lúc này cơ thể phát lạnh, phát ban, sốt lên tới 40°C, tim đập nhanh, tăng thông khí, đau nhức cả người, buồn nôn. Do đó, mẹ nên yêu cầu nằm viện sau khi tiêm thuốc để bác sĩ theo dõi.
Điều quan trọng là mẹ phải điều trị dứt bệnh sớm và tiến hành xét nghiệm máu để xác định không còn xoắn khuẩn giang mai trong máu. Nếu điều trị không dứt, những vết loét vẫn có thể biến mất trong vài tuần nhưng xoắn khuẩn vẫn hiện diện và bệnh có thể tái phát một thời gian sau đó, gây tổn thương tim và não.
Nguy hiểm nhất là giang mai từ mẹ có thể truyền sang con khiến bé bị giang mai bẩm sinh, tính mạng bị đe dọa. Chi tiết các đặc điểm của giang mai truyền từ mẹ sang con, bạn có thể tham khảo tại đây.
Bạn nên tránh quan hệ tình dục cho đến khi bác sĩ xác định không còn giang mai trong máu.
Việc xét nghiệm máu nên tiến hành từ 6 tháng đến 1 năm sau khi điều trị. Nên nhớ thuốc chỉ có thể trị bệnh chứ không hàn gắn được những tổn thương nội tạng đã xảy ra.
Giang mai không miễn dịch, do đó dù trị hết bệnh, mẹ vẫn có thể mắc bệnh trở lại nếu quan hệ tình dục không an toàn. Vì thế, hãy đưa cả anh xã cùng đi xét nghiệm máu để tránh tình trạng hai vợ chồng lại lây nhiễm cho nhau mẹ nhé.
Xuân Thảo